Nguyễn Tất Nhiên

Ngồi Quán, Tình Cờ Gặp Lại K


Từng dòng hạnh phúc tôi tan
Cây đau đớn đã rộng tàn đớn đau
Tiếng cười huyên náo đêm thâu
Có tôi khuân vác tôi sầu đến đây
Có người vui vẻ bắt tay
Mà trong tay bắt đủ đầy vết thương
Sớt cho ai một chút buồn
Sao tôi không nỡ, nên thầm cạn ly ...
Bạn bè hạnh phúc, đôi khi
Nói năng vô ý, ngồi nghe đớn lòng
Sáu chai bia, cả ngàn đồng
Sao chưa đổi được, xuất thần phút giây ?
Yêu người thất tán men say
Phía trong giặc giã - mặt ngoài trấn an
Thanh bình nào ở Việt Nam
Sớm mai nào ở tỉnh hoàng hôn tôi ?

(1974)

Được bạn: vnpoems đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ngồi Quán, Tình Cờ Gặp Lại K"